Isco lại nhảy disco giữa những cầu thủ truy hỏi cản, để mở toang đường vào khung thành kẻ thù. Nhà bình luận Alfredo Relano của tờ AS viết: "Chúng tôi tới Santiago Bernabeu để xem Marco Asensio, nhưng tất cả những gì chúng tôi thấy là ma thuật của Isco. Nhì siêu phẩm chỉ trong hiệp một, Isco thổi bay đối thủ trong một trận cầu ngỡ như cực kì chật vật".
Từ "siêu phẩm" đang bị... Lạm phát. Người ta nghe thấy từ này gần như mỗi tuần, từ giải Ngoại hạng Anh cho đến tận... SEA Games, từ những ngôi sao tầm cỡ Cristiano Ronaldo cho tới... Công Phượng. Mà hai bàn của Isco xứng đáng được tụng ca đến từng cử động. Bởi, nếu không phải là siêu phẩm, sẽ rất khó khuất phục Gianluigi Buffon từ ngoài khu vực 16m50.
Isco đã ghim nhì cú sút không thể cản phá vào nhì góc của cầu môn. Một cao, một thấp. Một cố định, một bóng sống. Một chân phải, một chân trái. Khi Isco rời sân, khán giả Bernabeu đứng cả dậy để vỗ tay cho anh. Các madridistas có lẽ là những người hạnh phúc nhất. Tuyển Tây Ban Nha chiến thắng nhờ vào nguồn cảm hứng từ những con cưng của họ: Sergio Ramos, Daniel Carvajal, Marco Asensio và Isco.
Italy không phải là kẻ thù dễ chơi. Số cơ hội họ phát triển về cầu môn David De Gea thậm chí còn nhỉnh hơn những gì Tây Ban Nha tạo ra. Mà một khi Isco đã tìm được cảm hứng, anh trở thành một cầu thủ chẳng thể ngăn cản. Tiền vệ Marco Verratti thừa nhận: "Tôi đã không kèm nổi Isco. Khi bị anh ấy xâu kim, tôi gần như đã... Vỗ tay. Tới cả Lionel Messi cũng không có màn trình diễn giàu cảm hứng tới thế".
Verratti vừa nói đến pha "xâu kim" đáng nhớ. Chứng kiến pha bóng ấy, bình luận viên của ITV đã phải hét lên: "Thật là nghịch ngợm!". Sau trận đấu, nhà cầm quân đội tuyển Italia Giampiero Ventura thì nói: "Màn trình diễn của Isco bữa nay ở phong cách toàn cầu. Cậu ấy thật sự đã làm nhiều cầu thủ của Italy bẽ mặt". Jorge Valdano, huyền thoại một thời của sân Bernabeu, thì nói: "Tôi luôn nghĩ việc Xavi và Andres Iniesta hiện diện cùng nhau trên sân đã là một điều kỳ diệu. Thế mà bây giờ, chúng ta đang thấy Isco và Asensio".
Chứng kiến những lời tán tụng dành cho Isco hiện tại, ít ai còn nhớ rằng mới cách đây hơn một năm, anh còn là kẻ bị quên khuấy. Hồi đó, Zinedine Zidane không trọng dụng Isco. Và đã có thông tin anh sẽ phải rời Madrid trong mùa chuyển nhượng gần nhất. Nhưng Isco không đổ lỗi cho tình cảnh. Anh nói: "Tôi không phải là một kẻ ngốc. Nếu tôi không được đá chính từ thời Ancelotti, Benitez cho đến Zidane, thì đấy là lỗi của tôi".
Và từ nhận thức đúng mực ấy, anh lầm lũi vươn lên. Isco dần trở thành cầu thủ đá chính tại La Liga, trong chiến thuật xoay vòng để đấu trên cả nhị trận mạc mùa trước (La Liga và Champions League). Để rồi tới những cuộc chiến chủ chốt nhất, Isco biến thành một trong những cái tên đầu tiên Zidane điền vào danh sách. Chung kết Champions League mùa trước diễn ra trên quê hương Xứ Wales, mà Gareth Bale vẫn phải dự bị cho Isco, và vui lòng hài lòng điều đó. "Isco xứng đáng đá chính hơn tôi, không gì có thể thay đổi điều đó", Bale nói.
Nhìn Isco thi đấu, không khó để cảm nhận sự hoan hỉ trong mỗi bước chạy của anh. Bộ phim "Happy feet" phiên bản cho người có lẽ phải để Isco thủ vai chính. Anh rất thích ngoặt bóng, bỗng nhiên ngột tăng tốc, vê bóng bằng gầm giày, lắc lư thân trên như đang trong một điệu luân vũ. Đầu tiên là Iker Casillas, kế đến là Sergio Ramos, để rồi tới bây chừ, cả đội đều gọi anh là "El Magia" (nhà ảo thuật). Ở một đội bóng gồm toàn những siêu sao kiêu hãnh như tại Real, được đồng đội gọi như vậy là một sự thừa nhận tuyệt vời. Zidane, vốn từng là một nghệ sĩ ballet trong đôi giày đinh, cũng phải thừa nhận: "Cậu ấy có thể làm những điều rất ít người làm được".
Isco là một "di sản" cần được bảo vệ, do anh là một trong những cầu thủ đơn lẻ của thế hệ sinh sau năm 1990 còn chơi bóng trên đường phố. Cách Isco chơi bóng đích thị là đặc sản của môn thể thao vua đường phố. Anh kể khi còn nhỏ bé, và khi chưa có cái biệt danh "Isco", láng giềng luôn thấy cậu rạng rỡ Francisco Alarcón ra đường với quả bóng trong chân. Anh chơi bóng từ quảng trường gần nhà cho tới những sân bóng đầy sỏi của CLB đầu đời, Atlético Benamiel. Ở Benalmádena, các thành viên CLB đều xác nhận điều đó. Ngay cả khi không còn ai chơi cùng, cậu nhóc con vẫn tâng bóng một mình.
lối chơi "tốn bóng", có phần bản thân từng gây trở lực cho Isco trong những năm đầu tại Real. Đẳng cấp ấy khiến anh có những cuộc chiến xuất thần, nhưng mà cũng có những trận thật dở. Và trải qua bao đời nhà cầm quân, Isco chưa bao giờ là một cái tên túc trực trong đội hình phát xuất. Nhưng sự rắn rỏi của một cậu nhỏ bé trưởng thành từ đường phố giúp Isco không bỏ cuộc. Anh khởi đầu điều chỉnh cách chơi để thay đổi vận mệnh của mình. Nói về khổ luyện, còn tấm gương nào tốt hơn người bằng hữu Cristiano Ronaldo nhưng mà anh gặp mặt hàng ngày trên sân tập. Nói về sự hòa quyện giữa biểu diễn và hiệu quả thi đấu, liệu còn thí dụ nào sáng ngời hơn Zidane?
Và đời thay đổi khi Isco thay đổi. Anh từng bước đoạt được tất cả, từ chiến lược gia, các đồng đội cho tới CĐV. Tới trận gặp mặt Italy, anh chinh phục nốt đối tượng khó nhất: địch thủ. Ancelotti từng nói nếu được sản xuất chính xác, Isco có thể tiệm cận trình độ của Zidane. Lời tiên lượng từ bốn năm trước có vẻ như đang dần trở thành hiện thực. Hiện giờ, Isco là chọn lựa hàng đầu, từ CLB cho tới đội tuyển. Trong khoảng nửa năm trở lại đây, không có cầu thủ nào thi đấu với nguồn cảm hứng dồi dào hơn Isco.
Tháng 2/2016, tiền nhiệm cầu thủ kền kền trắng Madrid, Iván Helguera từng nói: "Isco thảng hoặc khi tung ra đường chuyền quyết định. Cậu ấy tranh bóng bổng dở ẹc, đoạt lại bóng thua xa Casemiro. Mà đám đông vẫn yêu cậu ấy vì cậu ấy biết làm những cú croqueta".
Croqueta là khả năng chuyển bóng từ chân trái sang chân phải rồi trái lại một cách tài giỏi và liên tiếp. Nhìn Isco đảo bóng hỗ tương giữa hai chân, ta có cảm giác như anh đang nhảy đầm disco. Giữa một toàn cầu mà ai cũng đá bóng, Isco là một trong những cầu thủ cá biệt chơi bóng (cùng với Neymar). Và khi anh chơi bóng, Isco truyền năng lượng tích cực ấy đến hàng vạn người.
Isco là một trường hợp kỳ lạ. Anh từng muốn sang Barca khi Malaga chạm mặt gian nan về tài chính. Mà tứ năm trước hàng tiền vệ quá mạnh của Barca không có chỗ cho anh. Thần tượng của anh là Andres Iniesta. Anh có một con chó tên Messi do "Messi là cầu thủ số 1, con chó của tôi cũng là số 1".
Trên tờ Super Deporte vào năm 2010, anh thậm chí từng tự nhận là một "anti-Madridista" chính hiệu bởi ghét sự kênh kiệu của các siêu sao kền kền trắng Madrid. Để rồi hiện nay, Isco đang dần trở thành tượng trưng của đội bóng mà anh từng ghét ấy. Vì sống trong cộng đồng này, Isco mới thấu hiểu giá trị của cần lao, nỗ lực. Bên trong màu áo trắng nghệ sĩ ấy là những chiến binh đích thực.
Isco của hôm nay vẫn có dáng chạy uyển chuyển của một vũ công nhân kiệt, mà bên trong anh vẫn là trái tim của hiệp sĩ dũng cảm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét